Tuần rồi tôi nhận được tin nhắn của T. Xem chừng nó đang gặp chút rối rắm trong cuộc sống. Định gọi điện cho cô em họ này của tôi để hỏi thăm mà nó không cho, đành phải dùng email để an ủi nó vài câu. Những lời này tôi viết hồi đêm hôm qua:
T em,
Nếu vậy thì cuối tuần nào em rãnh thì mình hẹn lên Yahoo nói chuyện nha. Sẵn đây cho anh hỏi thăm chút...
[…]
Nhớ lúc trước đi đưa đám của Bà Nội, trên đường chở em về, anh có nói với em là em có cần gì thì biên thư cho anh biết, em còn nhớ không? Nay thì cũng như vậy. Nếu em có khó khăn gì thì hãy nói cho anh biết. Nếu không vượt quá khả năng hiện thời của anh thì anh nhất định sẽ giúp em. Đừng bao giờ dại dột nghĩ đến việc "không muốn sống nữa" mà phải xem mọi khó khăn trong cuộc đời là một sự thử thách em cần phải vượt qua, và với sự cố gắng, em nhất định sẽ vượt qua. Ông Trời luôn thương yêu và giúp đỡ những ai biết tự giúp mình. Hãy kiên nhẫn, thì có lẽ em sẽ ngạc nhiên với thành quả bởi những nỗ lực của chính mình.
Bây giờ cho anh hỏi thêm về chuyện riêng của em. Có phải lý do em và chồng em chia tay là vì […] không? Nếu đúng là vậy thì em cũng đừng quá đau buồn. Ở đời có vô số chuyện tốt và cơ hội để cho ta làm. Một cánh cửa này đóng lại thì sẽ có một cánh cửa khác đang được mở. Có lẽ định mệnh đã có một sự an bài khác cho cuộc đời em. Cho nên, dù buồn thì vẫn buồn, vì mình là con người chứ không phải khúc cây. Nhưng hãy tỉnh táo để kịp thời bắt lấy những cơ hội khác mà cuộc đời sẽ dẫn tới.
Vài lời thăm em. Anh chúc em luôn bình an và yêu đời. Mình sẽ có nhiều cơ hội khác để tâm sự thêm.
T.B: Anh thích cái nick của em: "only love for you". Dường như nó nói lên sự vị tha của em dành cho người em yêu mến: "only love for you, [and I expect nothing in return]".
Trước đó, T viết:
[...] em kg muốn sống nữa...em kg còn chút sức lực nào nữa.em kg còn ai để chia sẻ nữa anh ơi!...mỗi lúc buồn và cô đơn nhất em luôn nhớ về Nội anh à, em có nói chuyện cho Nội nghe....em khùng rồi fải kg anh?
Thứ Năm này là ngày giỗ thứ 13 của Bà Nội chúng tôi. Hai đứa chúng tôi cùng chung một phần phúc là đã một thời được Nội tôi một tay nuôi dưỡng, trước là tôi, và sau là T.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét