Nghe bài giảng của Cha Robert Barron cho các bài đọc Thánh Kinh ngày Chúa Nhật thứ 29 lịch Thường Niên vừa qua, ghi lại vài điểm cần ghi nhận...
Bài đọc Cựu Ước có đoạn chép: "Ông Giô-suê đã dùng lưỡi gươm hạ sát (như người ta cắt sát gốc cây cỏ dại khi họ cắt cỏ) thủ lãnh A-ma-lếch và toàn thể dân tộc hắn" (sách Xuất Hành 17:13). Những người chỉ trích đạo Thiên Chúa, thường dùng những đoạn kinh này để rêu rao, rằng Thiên Chúa của người Do Thái (và của người Kitô Giáo) là một thứ tà thần man rợ, ác ôn, bạo lực. Nhưng, như Cha Barron lưu ý: nếu tôi nghĩ như thế, thì tôi đã hiểu sai Kinh Thánh.
Trong lịch sử dân Do Thái, người A-ma-lếch là một dân tộc chuyên ức hiếp bộ tộc mệt mỏi vì bị lưu vong là dân Ít-ra-en với ý đồ tiêu diệt họ. Dân Ít-ra-en bấy giờ là một dân tộc yếu đuối. Cho nên Cha Barron dẫn ta đến với sách Khải Huyền chương 5, lúc Thánh Gioan thị giác cảnh một Con Chiên, một loài vật yếu đuối nhất trong những loài vật. Con Chiên trông như đã bị sát hại. Con Chiên có bảy sừng và bảy mắt. Con Chiên đi đến nhận lấy một quyển sách từ Đấng ngự trên ngai. Quyển sách đã được niêm phong bởi 7 cái ấn, và chỉ có Con Chiên mới có thể mở ấn niêm phong của quyển sách ấy. Vì thế, nếu đọc Cựu Ước mà không nhìn qua lăng kính xót thương của Chúa Kitô, thì sẽ không hiểu gì cả.
A-ma-lếch tượng trưng cho những gì đối nghịch với Thiên Chúa, và gây hại đến chúng ta. A-ma-lếch là sự nghiện ngập (cờ bạc, ma túy, sách báo khiêu dâm). A-ma-lếch là tính đam mê rượu chè. A-ma-lếch là tính nóng giận. A-ma-lếch là tính ghen tuông. A-ma-lếch là lòng tham lam. A-ma-lếch là tính lười biếng. A-ma-lếch là sự kiêu ngạo.
Bảy căn tính ở trên đây có khả năng làm hư mất một con người. Cho nên tôi cần có thái độ dứt khoát: là phải tận diệt nó đi, không thể nhân nhượng, bởi nếu tôi nhân nhượng thì không những tôi sẽ bị thiệt thân, mà những người thân yêu trong gia đình tôi cũng sẽ bị vạ lây.
Tận diệt nó như thể nào thì rõ là rất khó. Bởi trong sách Xuất Hành, Chúa đã bảo: "Dân Chúa sẽ phải đấu tranh với A-ma-lếch từ đời nọ đến đời kia" (XH 17:16). Nhưng, Thầy tôi cũng đã dạy trong bài Phúc Âm Theo Thánh Luca (18:1-8) nên đấu tranh như thế nào: hãy cầu nguyện liên lỉ. Ở nơi khác, Thầy đã bảo "thứ quỷ này chỉ có thể bị trừ diệt bằng cách ăn chay và cầu nguyện" (Mt 17:21).
Đây chắc là Chúa Thánh Thần lại muốn khuyên tôi nên siêng năng cầu nguyện để triệt hạ mọi cặn bả của tật xấu còn lắng đọng trong lòng tôi đây...
Bài đọc Cựu Ước có đoạn chép: "Ông Giô-suê đã dùng lưỡi gươm hạ sát (như người ta cắt sát gốc cây cỏ dại khi họ cắt cỏ) thủ lãnh A-ma-lếch và toàn thể dân tộc hắn" (sách Xuất Hành 17:13). Những người chỉ trích đạo Thiên Chúa, thường dùng những đoạn kinh này để rêu rao, rằng Thiên Chúa của người Do Thái (và của người Kitô Giáo) là một thứ tà thần man rợ, ác ôn, bạo lực. Nhưng, như Cha Barron lưu ý: nếu tôi nghĩ như thế, thì tôi đã hiểu sai Kinh Thánh.
Trong lịch sử dân Do Thái, người A-ma-lếch là một dân tộc chuyên ức hiếp bộ tộc mệt mỏi vì bị lưu vong là dân Ít-ra-en với ý đồ tiêu diệt họ. Dân Ít-ra-en bấy giờ là một dân tộc yếu đuối. Cho nên Cha Barron dẫn ta đến với sách Khải Huyền chương 5, lúc Thánh Gioan thị giác cảnh một Con Chiên, một loài vật yếu đuối nhất trong những loài vật. Con Chiên trông như đã bị sát hại. Con Chiên có bảy sừng và bảy mắt. Con Chiên đi đến nhận lấy một quyển sách từ Đấng ngự trên ngai. Quyển sách đã được niêm phong bởi 7 cái ấn, và chỉ có Con Chiên mới có thể mở ấn niêm phong của quyển sách ấy. Vì thế, nếu đọc Cựu Ước mà không nhìn qua lăng kính xót thương của Chúa Kitô, thì sẽ không hiểu gì cả.
A-ma-lếch tượng trưng cho những gì đối nghịch với Thiên Chúa, và gây hại đến chúng ta. A-ma-lếch là sự nghiện ngập (cờ bạc, ma túy, sách báo khiêu dâm). A-ma-lếch là tính đam mê rượu chè. A-ma-lếch là tính nóng giận. A-ma-lếch là tính ghen tuông. A-ma-lếch là lòng tham lam. A-ma-lếch là tính lười biếng. A-ma-lếch là sự kiêu ngạo.
Bảy căn tính ở trên đây có khả năng làm hư mất một con người. Cho nên tôi cần có thái độ dứt khoát: là phải tận diệt nó đi, không thể nhân nhượng, bởi nếu tôi nhân nhượng thì không những tôi sẽ bị thiệt thân, mà những người thân yêu trong gia đình tôi cũng sẽ bị vạ lây.
Tận diệt nó như thể nào thì rõ là rất khó. Bởi trong sách Xuất Hành, Chúa đã bảo: "Dân Chúa sẽ phải đấu tranh với A-ma-lếch từ đời nọ đến đời kia" (XH 17:16). Nhưng, Thầy tôi cũng đã dạy trong bài Phúc Âm Theo Thánh Luca (18:1-8) nên đấu tranh như thế nào: hãy cầu nguyện liên lỉ. Ở nơi khác, Thầy đã bảo "thứ quỷ này chỉ có thể bị trừ diệt bằng cách ăn chay và cầu nguyện" (Mt 17:21).
Đây chắc là Chúa Thánh Thần lại muốn khuyên tôi nên siêng năng cầu nguyện để triệt hạ mọi cặn bả của tật xấu còn lắng đọng trong lòng tôi đây...