Giá trị của khổ đau

Ba ngày Lễ Tạ Ơn, Tạ ơn Chúa vì tuy bản thân là một kẻ tội tình, nhưng được Chúa xót thương, được nhiều cao nhân tới viếng thăm, trong đó Bác Năm, Bác Long, Cô Chú Saint Thomas, và mấy đứa em, trong đó có Tứ Đệ của tôi. Ngày thứ nhất ăn nhậu bán mạng suốt đêm đến 9 giờ sáng mới ngã ngũ. Hai ngày còn lại ngồi lắng nghe và học hỏi từ các tiền bối về những nan đề hóc búa nhất của đạo lý làm người, từ việc chuyển hóa cơn giận, đến việc dung hòa với sự bất đồng quan niệm, đến việc làm sao để đối diện với sự khổ đau. Ngồi hầu chuyện, tôi thầm cầu nguyện trong lòng, xin Thánh Thần dạy con nên nói những lời gì để truyền báo Tin Mừng. Nhưng Chúa đã im lặng. Nên tôi cũng im lặng, phó thác theo thời khóa biểu của Ngài. Ở đây chỉ ghi lại lời dạy của Bác Năm, một cư sĩ nhà Phật, về việc chuyển đổi tâm giận: hãy rèn luyện tâm thức để luôn luôn tỉnh táo nhận biết khi mình bắt đầu giận, để nhận biết người mà mình đang trút cơn giận lên đầu đó là người mà Ơn Trên đã giao phó cho mình bổn phận và trách nhiệm thương yêu, và đặt niềm vui của họ trên mọi sự bực dọc của bản thân mình.  Người Công Giáo định nghĩa chữ "yêu" là thế này: yêu là luôn luôn mong muốn mọi sự tốt lành cho người mình yêu. Nếu đã là như thế, thì tôi không thể tạo mâu thuẫn ở việc từ cái mong muốn sự tốt lành cho họ mà mình chửi mắng, gây tổn thương tới tinh thần lẫn thể xác họ khi họ làm trái ý tôi.

Người đời thường hay hỏi một câu hỏi khó trả lời: Tại sao trên đời lại lắm sự khổ đau? Tôi nghĩ có lẽ là Ông Trời cho phép sự khổ đau xảy ra để tạo cơ hội cho người phàm biết thương yêu nhau hơn. Mấy tuần trước ở Toronto có một danh y của bệnh viện Mount Sinai, là Bác Sĩ Donald Low, vừa qua đời vì chứng bệnh  bứu não (brain tumor). Trước khi qua đời ông để lại một đoạn video van xin chính quyền hãy ban hành luật cho phép trợ tử. Không coi nhẹ sự đau đớn của những người mắc bệnh hiểm nghèo như bác Low, nhưng tôi nghĩ bác ta đã lỡ lời. Nếu muốn tôn trọng nhân phẩm của người bệnh thì người ta nên tìm cách để làm giảm thiểu sự đau đớn của bệnh nhân. Đó là một thể hiện của tình nhân đạo. Giúp họ tự tử hoặc, trầm trọng hơn, trực tiếp kết liễu sinh mạng của họ, là tôi tước đi cơ hội của họ để cảm nghiệm tình yêu thương trong sự khổ đau. Từ đó phải đặt câu hỏi, có thật là tôi không nở khoanh tay đứng nhìn họ đau đớn, hay là tôi không muốn phải phiền toái việc chăm lo một cách trọn vẹn cho quảng đời còn lại của họ?


Chia Sẻ:

Cảm ơn Cha!

Dạo này tôi bị lấn cấn về việc cầu nguyện.
Hồi mới được rửa tội ở trại tị nạn bên Nhật, tôi đọc kinh buổi tối mỗi ngày, nhưng không biết cầu nguyện. Sang Canada thì do đi sinh hoạt nhóm trẻ trong nhà thờ nên thoạt đầu còn biết cầu nguyện bằng ý riêng của mình. Nhưng dần rồi thì việc đọc kinh và cầu nguyện bị xao lãng, đến độ gần đây tôi không còn dám chắc rằng những gì mình từng làm có được gọi là cầu nguyện hay không.

Ai bảo là Ông Trời không quan tâm đến cuộc sống của người phàm? Hôm qua tình cờ đọc và nghe được bài này - The Bible and the Rosary: How to Hear the Word of God in Prayer. Sáng nay mở hộp thư ra, thấy flocknote đã gửi cho đoạn này để suy ngẫm:
What can we learn from the way in which Mary prayed?

To learn from Mary how to pray means to join in her prayer: "Let it be to me according to your word" (Lk 1:38). Prayer is ultimately self-giving in response to God's love. If we say Yes as Mary did, God has the opportunity to lead his life in our life (YOUCAT question 479).
Cuối tuần vừa rồi, xuống Saint Thomas chơi, ghé thăm nhà anh Ch., thì được anh cho mượn một loạt đĩa thâu các bài giảng Kinh Thánh của Đức Cha Phêrô Nguyễn văn Khảm, trong đó có 2 bài giảng về việc cầu nguyện.

Và, tối nay được xem đoạn vi-đi-ô của Cha Robert Barron bình luận về bộ phim Gravity, trong đó ngài nhắc đến 2 chữ vỏn vẹn khi cầu nguyện: "Cảm ơn".

Cảm ơn Cha!



Chia Sẻ:

Làm hòa

"Nếu khi anh sắp dâng lễ vật trước bàn thờ, mà sực nhớ có người anh em đang có chuyện bất bình với anh, 24 thì hãy để của lễ lại đó trước bàn thờ, đi làm hoà với người anh em ấy đã, rồi trở lại dâng lễ vật của mình." (Mt 5,23-24)
Phải mất gần 5 tháng tôi mới lấy được can đảm để viết lên những lời dưới đây gửi tới anh trưởng nhóm cũ của tôi, một tín đồ Công Giáo. Một sự giảng hòa, và cũng để nhìn lại sự thất bại của bản thân, rút bài học kinh nghiệm, rồi mạnh dạn bước tới đoạn đường phía trước.

Chi tiết cá nhân đã được "bí mật hóa" vì tôn trọng danh dự của người trong cuộc.

Chia Sẻ:

Cụ bà Hồng: Chọn nghĩ tốt về tha nhân

Sáng ra đọc cái này: This Woman’s Obituary is the Best Thing You’ll Read Today. Đặc biệt chú ý tới đoạn này:
Give to every charity that asks. Choose to believe the best about what they do with your money, no matter what your children say they discovered online.
Đó là những lời dạy để đời của cụ bà cố  Mary "Hồng" Mullaney. Có thể áp dụng được khi đối diện với những người ăn xin ngoài đường.

Biết từ trang Facebook của giáo xứ Thánh Giuse Người Thợ.
Chia Sẻ:

Niềm hy vọng cho con cái của Thiên Chúa

Trên trang Facebook của giáo xứ Đức Bà Chỉ Bảo Đàng Lành (Plymouth, Michigan)trích dẫn bài thuyết giảng của Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II hồi 12 tháng 9 năm 2001, về Sự Kiện 9/11, trong đó có đoạn này:
Yesterday was a dark day in the history of humanity, a terrible affront to human dignity. After receiving the news, I followed with intense concern the developing situation, with heartfelt prayers to the Lord. How is it possible to commit acts of such savage cruelty? The human heart has depths from which schemes of unheard-of ferocity sometimes emerge, capable of destroying in a moment the normal daily life of a people. But faith comes to our aid at these times when words seem to fail. Christ’s word is the only one that can give a response to the questions which trouble our spirit. Even if the forces of darkness appear to prevail, those who believe in God know that evil and death do not have the final say. Christian hope is based on this truth; at this time our prayerful trust draws strength from it.
Niềm hy vọng của người môn đệ được dựng lên trên nền tảng chân lý này: dù cho lắm lúc quyền lực đen tối có vẻ như đang thắng thế, những ai tin vào Thượng Đế biết chắc rằng sự ác và chết chóc không có được lời nói sau cùng. Bởi vì, sau cái chết, là sự phục sinh. Và vì, máu của người tử đạo--luôn luôn là sự hy sinh một mạng mình để cứu mạng của nhiều người, chứ không phải thí mạng mình để giết chết nhiều người--là mầm móng tạo dựng và tái dựng lên Hội Thánh. Nghe có vẻ hơi khái quát, chung chung quá nhỉ.  Nhưng e chừng phần nào, nó là lời an ủi để áp dụng trong đời sống của riêng tôi hiện nay.

Trên trang blog của Đức Cha Tổng Giám Mục Richard Smith (Chủ Tịch Hội Đồng Giám Mục Canada), thấy ngài vừa nhắc nhở: Thứ Bảy này, nhân dịp lễ Suy Tôn Thánh Giá, Hội Thánh tại Canada sẽ tiếp tục ăn chay và cầu nguyện cho hòa bình.
Chia Sẻ:

"Không bao giờ"

Tối hôm qua nhức đầu, định đi ngủ sớm lúc 23h30 sau khi xem Tổng Thống Barack Obama của Mỹ đọc diễn văn về việc khai chiến với Syria. Nào ngờ, mãi tới 2h sáng vẫn chưa ngủ được. Tọt lên Twitter líu lo như vầy:

Mượn lời tuyên bố của ông Bộ Trưởng Ngoại Giao John Kerry hôm Thứ Hai vừa rồi, về một đề tài khác: "Điều đó sẽ không bao giờ xảy ra!"

Ôi sự táo bạo của niềm hy vọng!
Chia Sẻ:

Ghét và bỏ

Lời Chúa hôm nay là một thách thức cho người môn đệ:
"Ai đến với tôi mà không ghét cha mẹ, vợ con, anh em, chị em, và cả mạng sống mình nữa, thì không thể làm môn đệ tôi được." (Lc 14:26)
Thật là một nỗi thống khổ lớn lao khi ta phải từ bỏ người thân, chẳng khác nào ta bỏ đi một phần của bản thân ta. Nhưng trong trường hợp nào thì ta buộc phải bỏ đi những gì tưởng chừng như không thể từ bỏ được? Trả lời: Khi họ đã vượt quá giới hạn của giai trò một người thân. Bài học cần nên nhớ: Đừng vì tình thân mà làm ngơ với giá trị đạo đức và công bằng.

Khi tình thân đã tự biến mình thành thượng đế, nó đã trở nên nguy hiểm cho ta, mà cũng nguy hiểm cho chính người thân mình. Trong trường hợp ấy, ta phải chống đối. Ta phải "ghét" những gì nó đã trở thành. Từ "ghét" mà Chúa dùng xem có vẻ cực đoan, nhưng nó biểu hiện một thái độ dứt khoát.  "Ghét" trong lúc này thực ra là một hành động thương người. Bởi nếu ta xuôi theo họ, thì sau này sự việc trở nên trầm trọng, họ có tội, mà ta cũng không tránh được trách nhiệm vì đã để yên cho họ làm điều sai mà không bào chữa. "Ghét" ở đây còn có hàm ý đối thoại. Và ta phải tiếp tục đối thoại. Ngay cả khi đối thoại bằng lời không được nữa, thì ta tiếp tục đối thoại bằng sự im lặng. Khi ta lên tiếng, ta cần chuẩn bị tinh thần để nhận lấy sự bất hòa, bởi ở đời mấy ai dễ chấp nhận được lời chỉ trích. Đó là thập giá: tiếp nhận sự ngược đãi, và cầu cho sự chịu đựng của mình có thể cảm hóa được lòng người.

Dĩ nhiên, khi đã "ghét" đến mức độ nào đó mà vẫn không có hiệu quả, thì ta buộc phải "từ bỏ". Ta bỏ vì họ đã trở thành sự vướng vấp đối với sự phát triển tâm linh của ta. Và lần nữa, từ bỏ vẫn nằm trong phạm trù bác ái. Ta bỏ vì khi tiếp cận với họ, ta khiến họ bực bội và khó chịu hơn chứ chẳng ích lợi gì. Và ta chuẩn bị tinh thần, để khi họ vấp ngã, ta sẽ kịp thời đón nhận họ trở về.
Chia Sẻ:

Ý Kiến Bạn Đọc

Facebook

Nhãn

anh ngữ (1) ảo ba trì (10) apologia pro vita sua (3) ăn uống (2) bà nội (5) bạo lực (1) bảo quản xe ôtô (4) benedictxvi (3) bí tích thánh thể (8) canada (37) catholic (2) cầu nguyện (11) cbc (2) chết chóc (3) chính trị (6) chúa ba ngôi (24) chứng nhân giê-hô-va (3) CNE (2) covid-19 (10) cộng đồng (3) công giáo (134) công nghệ (6) cộng sản (2) công việc (24) cuba (1) cung tự phục hổ quyền (2) cuối tuần (6) dạy con (1) dị ứng (4) dịch thuật (1) du lịch (9) du lịch bằng xe (2) du ngoạn (9) dụ ngôn (1) đại hội giới trẻ (3) đạo (1) đêm tối tăm (5) đi công tác (3) độc cô cầu đạo (36) đời sống (5) english (4) francis-xavier nguyễn văn thuận (1) gãy xương (5) gia đình (79) giáng sinh (8) giáo lý (9) giao thông (5) giao tiếp (1) giới tính (4) gò công (6) grand bend (1) guelph (7) gương thánh nhân (10) hài hước (2) hành hương (1) hòa giải (1) hoa kỳ (5) hỏa ngục (3) hội hè (2) hội thánh (3) hồi tưởng (8) hôn nhân (7) humanae vitae (1) huntsville (2) hứa hẹn đầu năm (1) jpii (8) kế hoạch kungfu panda (1) khoa học (3) khổ đau (2) khủng bố (1) kinh doanh (5) kinh nguyện (3) kinh thánh (42) lectio divina (1) lễ tạ ơn (4) lễ tro (1) linh thao (1) linh tinh (4) lòng thương xót chúa (5) luật pháp (2) lumen fidei (1) máy vi tính (1) mầu nhiệm (1) memento mori (3) mê hồn trận (18) montreal (1) mùa chay (60) mùa đông (1) mùa hè (5) mùa vọng (3) mùa xuân (4) ngắm đàng ánh sáng (1) nghỉ xuân (1) ngôn ngữ (3) người việt khắp nơi (2) nhà cửa (4) nhật bản (3) nhật ký nghĩa vụ bồi thẩm đoàn (3) ontario (19) ottawa (2) phá thai (2) phật giáo (7) phép xã giao (1) phim (4) phục sinh (13) quê hương (2) rắn (2) rượu bia (3) Sauble Beach (1) sống đạo (3) st. thomas (canada) (13) summa theologica (1) suy ngẫm (57) sự sống (1) sức khoẻ (2) sức khỏe (10) tam nhật thánh (2) tâm lý (5) Tết (8) tháng tư đen (2) thành bại (1) thánh lễ (1) thánh mẫu (3) thần học thân xác (3) thể dục (1) thế giới (1) thị trường (1) thiên chúa giáo (27) thiên đàng (2) thiên nhiên (6) thiên tai (1) thiên văn (1) thời sự (41) thời tiết (20) thư giản (1) tin mừng (2) tình dục (3) tĩnh tâm (34) tình yêu (6) toronto (49) tổ tiên (6) tội (7) tôi là (24) tội tổ tông (7) tôn giáo (8) trầm tư (28) trung quốc (2) ttc (3) tuần hoàn (1) tuần thánh (5) vật lý (1) verbum domini (1) việt nam (14) viết trên iPod (21) vlog (4) võ học (2) vô thần (3) waterloo (3) wikileaks (2) xã hội (2) xe đạp (15) xưng tội (47) y học (2)

Bài Mới Nhất

Được Xem Nhiều Nhất

Người theo dõi

Lưu trữ Blog