Đêm qua chiêm bao, gặp hai chuyện lãng xẹt …
#1: Tôi cãi cọ với Cửu Thúc tôi về cách dạy con, nhân dịp thấy thằng em họ (~6-7 tuổi, không phải con của Cửu Thúc) nó lêu lỏng. Tôi nói: “Thương con cho roi cho vọt. Sao chú không la rầy nó, để thả lỏng cho nó quá nó hư!” Thúc trả lời: “Mầy la rầy nó quá để làm gì, phản tác dụng. Cứ để tự nhiên, mọi việc đâu sẽ vào đấy!” Điều lạ là, nếu xét quan điểm ngoài đời, lẽ ra tôi và cửu thúc phải đổi vị trí mới đúng.
#2: Đi ăn tiệc, thấy cô bạn này của tôi buồn rầu giữa tiệc vui. Hỏi ra thì biết cô đang có mang, mà chẳng biết thằng nào là thủ phạm. Tự nhiên mình thốt lên câu an ủi lãng xẹt: “Thôi cô đừng buồn. Tôi sẽ giúp cô chăm sóc đứa bé khi nó chào đời.” What?????
Đầu óc có vấn đề.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét