Sang chuyện khác, tối Thứ Sáu hôm 13/12 vừa qua, lần đâu tiên trong sáu năm làm việc, tôi đi dự tiệc Giáng Sinh của công ty. Mấy năm trước, vì diện cớ lo toan cho gia đình nhỏ của mình mà tôi đã từ chối khéo. Mấy năm gần đây, do chút bấn loạn tinh thần gần như ở mức trầm cảm, công việc của tôi đã không được kết quả như ý, nên từ một động viên "nhẹ" của sếp, tôi quyết định đầu tư thêm thời giờ để xã giao với các thành viên trong nhóm. Kết quả, vừa ăn tối xong thì bọn nó đã giải tán, ai về nhà nấy hết trọi. Đến màn khiêu vũ thì chỉ còn tôi và một anh tester. Khoảng 10h đêm thì tôi ra về.Nhắc về việc trầm cảm, hình như mấy năm gần đây hình như tôi thật sự bị rối loạn thần kinh! Những lúc tôi chơi bóng bàn với đồng nghiệp, anh bạn tên V đã chua một câu: "Tâm thần mầy có vấn đề. Tao biết mầy thừa khả năng để chơi khá hơn. Tao đã từng thấy mầy chơi khá hơn; nhưng mầy liên tục huỷ hoại mọi cơ hội tốt để triệt hạ đối thủ." Có lẽ những cái đau chồng chất trong vài năm vừa qua đã làm cho tôi mất tập trung. Có lẽ nên dành năm mới 2020, bắt đầu một thập niên mới, tôi cần đi sâu hơn vào nội tâm để tìm Chúa, để khẩn cầu Ngài khôi phục lại cái đầu mình.







Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét