-
(24/07/2016) Hồi ký Cắm trại Sauble Falls
Chuyến cắm trại đầu tiên của tiểu gia đình tôi, có vui, cũng có buồn. Chuyện buồn là cơ hội cho Lòng Chúa Thương Xót (Divine Mercy) được sáng danh.
-
(09/06/2016) Học yêu thương trên từng chặn đường đời
Cuối tuần rồi, tôi đi mua một cái mũ bảo hiểm mới để tiện lắp máy quay (điện thoại di động) trên đầu mũ...
-
(04/01/2023) Nửu Ước Năm Mới 2023
Trưa Thứ Bảy, ngày 31 vừa qua, chúng tôi đột xuất làm một chuyến đi thăm viếng thành phố New York, dự định đến Times Square để xem thiên hạ đón giao thừa...
-
(17/08/2019) Santa Maria, Cuba
Gia đình tôi vừa trải nghiệm một tuần đi nghỉ mát tại hòn đảo Santa Maria của Cuba...
-
-
-
Khởi đầu Mùa Vọng 2012
Thứ Bảy tuần rồi, gia đình tứ muội tôi đến chơi; thằng nhị ca là tôi làm một tiệc nho nhỏ mừng sinh nhật cho nó. Gia đình tứ đệ cũng có mặt. Đến khoảng 9h tối, gia đình đứa em gái ra về, còn lại thằng em trai và tôi. Hai anh em vừa ngồi uống bia, ăn thịt nướng và "cánh trâu" chiên, và tâm sự như chưa từng tâm sự, mãi đến 7h sáng. Đến độ, thằng em ngoại đạo của tôi đã ngõ ý muốn đi Nhà Thờ với tôi trưa Chúa Nhật "cho biết".
Cuộc đời này rất đáng để cho ta hy vọng nhiều.
Cho là nhận lấy
- chính lúc bản thân ta cần được nâng đỡ, là lúc Chúa đến mời gọi ta nâng đỡ cho người khác.
- muốn có được thêm, hãy cho hết đi những gì mình đang có.
Những lời dạy này đến với tôi trong khi tôi đang nghiền ngẫm lý do vì sao đa số người Công Giáo đã bỏ phiếu cho Barack Obama trong đợt tổng tuyển cử vừa qua tại Hoa Kỳ. Liên quan gì nhỉ?
Hy lễ
Xem đoạn video của Cha Robert Barron về Bảy Đặc Tính của một Người Truyền Tin Mới, đọc được lời khuyên của Đức Mẹ Fatima: “Hãy cầu nguyện thật nhiều, và hy sinh cho tội nhân, bởi nhiều sinh linh phải sa hỏa ngục vì không ai dâng hy lễ dùm cho họ.” Tôi thắc mắc không biết hy lễ kia gồm những gì, nhưng dường như nó có liên quan đến Đêm Đen Tối mà tôi đang đi qua. Chắc không đơn giản chỉ là đi nhà thờ dâng cúng lễ dùm cho họ và cho tôi, mà nó đòi hỏi tôi phải hy sinh cái gì đó của chính bản thân mình, mà qua sự hy sinh đó, nó khiến tôi và họ thấu hiểu hơn về Đức Chúa Trời, để cùng nắm tay quay gót trở về con đường đến Jerusalem, với lòng ăn năn, sám hối.
Xin Chúa thương xót chúng con.
Xin Chúa Kitô thương xót chúng con.
Xin Chúa thương xót chúng con.
Nghi ngờ
Ngồi thảo bức email mà lòng dấy lên sự nghi ngờ nơi chính bàn thân mình. Mọi người nghĩ rằng tôi háo thắng, nhưng cũng chỉ vì muốn tuân theo Ezekiel 33:8 mà lần nữa tôi mang danh “bất hiếu”. Khi tôi xin “đừng đóng đinh tôi”, thì lại càng đóng mạnh thêm. Họ là người thân, là ruột thịt của tôi. Họ đã không hiểu tôi nói gì.
“Lấy lời lành mà khuyên người.”
Tôi có phải là đồ đệ của Ngôi Lời hay không? Nếu phải thì tại sao mọi lời nói của tôi đều gây nên sự phản cảm? Bởi nếu thật sự thầy tôi là Ngôi Lời thì tất nhiên Thánh Thần sẽ mách cho tôi biết phải nói gì.
Tôi đã thất bại.
Bần thần
Đã bốn mươi tuổi đầu, không ngờ lại để cho những lời lẽ của mẫu thân mình gây ấm ức muốn rơi lệ.
Phụ thân bảo, “đừng nói gì thêm”.
Vâng, tôi cần phải im lặng, cũng như Chúa đã từng im lặng.
Việt Nam ngày nay
của con trai bác Điếu Cày qua blog Phương Bích (http://chimkiwi.blogspot.com/2012/10/bao-gio-thi-bo-ve-vay.html), lòng thầm nghĩ: dường như xã hội Việt Nam đã thụt lùi 200 năm.
Vào những thế kỷ 18-19, hoàn cảnh Việt Nam đã hiến cho Hội Thánh 117 vị thánh tử đạo. Hoàn cảnh ngày nay dường như đang mời gọi những người con của Hội Thánh: hãy khoác vào mình chiến bào và thanh gươm của Chúa Cứu Thế, là lòng bác ái và sự khiêm nhường, và hãy cho họ thấy sự bình an của Đức Ki-Tô.