from Thanh Hai TranHễ đối thoại với vị tiền bối nào (lớn tuổi bậc cô chú đối với tôi) thì tôi cũng đều e dè sẽ bị mắng rằng “con nít miệng còn hôi sữa, đã hiểu biết đến đâu mà lại lên lớp dạy đời”. Cho nên, tôi đang hồi hộp chờ đợi thêm một đợt hình phạt “vạ tuyệt thông” sắp đến.
to X
date Tue, Dec 28, 2010 at 3:03 PM
subject Re: Thế giới xung quanh Gia Đinh Phạm Duy
Lời nói cũng có thể hại người, X à. Dù cho những gì mình nói lên đều là sự thật đi chăng nữa, sự thật (hay lỗi lầm) riêng tư của người nào đó mà mình rêu rao cho người khác, nơi chốn thiên hạ, tạo nên dư luận, thì không đúng. Nếu X ý thức được thêm điều này, thì sau này X thành thánh lên Trời, còn con ở dưới luyện ngục vì bản thân con tự biết tội lỗi đầy đầu, sẽ có X cầu nguyện dùm cho con, chừng ấy lời cầu nguyện của X sẽ hữu hiệu hơn vạn lần.
Còn nữa, X đừng bao giờ nghĩ đến việc tự tử nữa. Mạng sống của mình là ơn Trời cho. Đời có thống khổ thế nào thì cũng chỉ là sự tinh luyện bởi Trời, để qua sự chịu đựng của mình mà biến cuộc đời mình trở nên thánh thiện. Tự ý kết liễu cuộc đời mình là một sự từ chối trầm trọng đối với Ơn Trời; vậy thì làm sao xứng đáng lãnh nhận phần thưởng hạnh phúc vĩnh cửu ở đời sau cho được?
…
…
Cập nhật 31-12-2010 03:27AM ET:
Ghi lại cho đủ đầy thông tin. Phản hồi nhận được vào 06:30PM cùng ngày hôm nọ, là thông điệp tôi có thể phiên dịch tóm tắc bằng 3 chữ: "Đồ mất dạy!"
Ouch! Xem chừng đối tượng đã cảm giác bị xúc phạm ghê gớm, làm tôi có chút hối tiếc. Quái thay, tôi vẫn tin rằng việc làm này sẽ có lợi ích dài hạn. Điều tôi lo nhất không phải là bị giận, mà là rồi thì đâu sẽ vào đấy như không có gì xảy ra.
Nếu được cơ hội, tôi sẽ hỏi hai câu này:
- phải chăng giận vì chạm tự ái, hay là vì tôi đã nói oan (và oan chỗ nào)?
- nếu cho rằng tôi "hỗn xược" thì tất nhiên không cần kẻ hậu bối như tôi nói lên cũng đã thừa hiểu, thế thì vẫn làm với lý do gì?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét